Tin tức

PAUL POGBA & NIỀM VUI CỦA NGƯỜI ĐỨNG BÊN CÁNH GÀ

11-07-2020

Trước Aston Villa, Mason Greenwood lại ghi bàn, Bruno Fernandes lại kiến tạo, M.U là đội đầu tiên trong lịch sử Ngoại hạng Anh có trận thứ 4 liên tiếp thắng với cách biệt từ 3 bàn trở lên. Sự hưng phấn đơn giản là đang tràn ngập ở Old Trafford, dù những đối thủ vừa qua của “Quỷ đỏ” chưa phải là dạng “tai to mặt lớn”, nhưng đấy là bước chạy đà hoàn hảo để thầy trò HLV Ole Gunnar Solskjaer hướng đến một điều gì đó đặc biệt hơn nữa ở mùa giải tới.

Nhưng điều đáng nói nhất ở trận đấu đêm qua chính là về Paul Pobga. Một cú hãm bóng bình tĩnh, xử lý một nhịp khoan thai trước khi cứa bóng lượn qua một rừng chân cầu thủ Aston Villa và khiến thủ môn đối phương đứng nhìn của Pogba là minh chứng cho sự thăng hoa M.U. Pha bóng đã kết thúc 453 ngày “hạn hán” bàn thắng của ngôi sao người Pháp, khép lại nỗi mong chờ dành cho Pogba, khi cả 4 cái tên còn lại ở mặt trận tấn công của M.U là Fernandes, Marcus Rashford, Anthony Martial và Greenwood đều đã lập công kể từ khi “chìa khóa vạn năng” Fernandes cập bến Old Trafford.

Cảm giác và niềm vui chơi bóng rõ ràng đã trở lại với Pogba. Sự quan ngại về việc Pogba sẽ “dẫm chân” Fernandes khi bộ đôi này cùng có mặt trên sân đã không xảy ra. Pogba chấp nhận đá lùi hơn, nhường sân khấu chính ở khu vực 1/3 cuối sân cho Fernandes. Pogba đã tỏa sáng nơi cánh gà, có thể nói một cách hình tượng như thế về những đóng góp của ngôi sao người Pháp. Mà thực ra với Pogba, đấy mới là cách anh muốn cống hiến.

Phát biểu trên Sky Sports của cựu thủ quân M.U Roy Keane sau trận đấu nói trên có thể khiến nhiều CĐV “Quỷ đỏ” cảm thấy nóng mặt: ‘Chúng ta từng nói cách đây một hay hai năm gì đó rằng Pogba cần được trao thêm nhiệm vụ dẫn dắt đội bóng. Tôi thì không nghĩ cậu ấy muốn làm thủ lĩnh. Tôi nghĩ Pogba thích việc Maguire đến, cho thấy những kỹ năng lãnh đạo kiểu khác. Fernandes cũng thế, Pogba cũng thích cả điều đó. Cậu ấy đơn giản không muốn mình ở tâm điểm. Cậu ấy muốn mình là trung tâm trên mạng xã hội. Còn trên sân, cậu ấy đang cho thấy “thế là vui rồi, cứ ra khỏi tầm ngắm thế là ổn’”. Cậu ấy đang thích mình như thế hơn’. Keane luôn thẳng thắn đến mức cực đoan với những phát biểu của ông, và lần này ông thực sự đã “gãi đúng chỗ ngứa”.

Những ngày tháng tệ hại dưới thời Jose Mourinho là minh chứng nói lên một điều: sứ mệnh của Pogba ở M.U không phải là để đeo chiếc băng tay, ít ra là không phải thời điểm hiện tại và tương lai gần. Trước trận gặp Leicester vòng mở màn Ngoại hạng Anh 2018/19, Mourinho dùng những mỹ từ chắc nịch để nói về quyết định trao cho Pogba tấm băng đội trưởng của M.U. Một tháng rưỡi sau, ông thầy người Bồ Đào Nha tuyên bố trước toàn đội ở khu tập luyện Carrington rằng Pogba sẽ không bao giờ được đeo băng đội trưởng M.U, sau khi tiền vệ người Pháp có những chỉ trích về mặt chiến thuật của đội sau trận hòa 1-1 với Wolves trên sân nhà. Kể từ đó, Pogba chìm vào những ngày tháng đánh mất phong độ, rồi những bất ổn về tương lai cứ như thế được vẽ ra trên mặt báo.

Câu chuyện ai đúng ai sai ở đây rất khó nói, nhưng có một điều rất rõ ràng: Pogba là cầu thủ chơi bóng nhờ cảm hứng chứ không phải lý trí. Và những cầu thủ thi đấu nhờ cảm hứng thường không dễ để bị bó buộc vào khuôn khổ. Pogba từng được coi là “con ngựa bất kham”, với phong cách thi đấu khoáng đạt, cuộc sống hậu trường đầy màu sắc và tính cách có độ “điên” nhất định.

Trong khi đó, những thủ quân gần đây của M.U, như Roy Keane, Rio Ferdinand, Gary Neville, Michael Carrick, đều là những biểu tượng về sự ổn định nơi tinh thần. Họ có thể không tài năng như Pogba, nhưng biết cách tạo ra sự an tâm để những người như Pogba tỏa sáng. Pogba có thể tự mình tạo ra những khoảnh khắc khó tin trong những ngày đẹp trời, nhưng trong một ngày xấu trời, anh sẽ cần sự trợ giúp. Solskjaer có thể đã nhìn ra khía cạnh này và trao băng đội trưởng cho Harry Maguire, một người ổn định và trầm tĩnh hơn Pogba.

Được trút khỏi vai một gánh nặng, Pogba còn được hỗ trợ bằng một thủ lĩnh khác ở mặt trận tấn công: Bruno Fernandes. Tác động của cầu thủ người Bồ Đào Nha lên lối chơi của M.U đã được bàn luận quá nhiều trong những ngày qua, và tất nhiên điều này ảnh hưởng trực tiếp lên tâm lý và cách chơi bóng của Pogba.

Nên nhớ rằng, trong những ngày tươi đẹp tại Juventus, Pogba được hỗ trợ bởi 2 ngôi sao hàng đầu thế giới ở khu vực giữa sân: Andrea Pirlo và Arturo Vidal. Bây giờ ở M.U, với Fernandes lo về khoản sáng tạo, Nemanja Matic lo về khoản phòng ngự, Pogba lại có một khoảng trời riêng để bay nhảy. Ánh đèn sân khấu giờ đây chiếu vào Fernandes, vào Greenwood, vào Martial. Với “con ngựa bất kham” tuổi 27 Pogba, anh coi như vậy là đủ cho mình.

XEM THÊM >>> Sách Ronalodo

XEM THÊM >>> Sách Cr7

XEM THÊM >>> Từ cú Kungfu của "King" Eric Cantona

 

XEM THÊM >>> Sách Tự truyện Michael Carrick