Tin tức

ALEX FERGUSON – ARSENE WENGER: TỪ NẮM ĐẤM ĐẾN CÁI ÔM

30-03-2023

ALEX FERGUSON – ARSENE WENGER: TỪ NẮM ĐẤM ĐẾN CÁI ÔM

Khi Sir Alex Ferguson và Arsene Wenger là những HLV đầu tiên được góp mặt ở Đại sảnh danh vọng (Hall of Fame) của Ngoại hạng Anh, một bầu trời kỷ niệm ùa về.

 

Câu chuyện giữa họ là 16 chức vô địch Anh. Kỷ lục 13 lần đăng quang của Sir Alex chắc chắn sẽ còn trụ vững trong nhiều thập kỷ nữa, còn thành tích bất bại trong cả mùa 2003/04 của Wenger thật khó để tái lập, trong bối cảnh Ngoại hạng Anh đang ngày một trở nên khó lườnghơn.

 

Điều đáng nhớ nhất về họ cũng gắn liền với quá khứ huy hoàng và đối địch của Man United và Arsenal.Những cuộc cãi vã ngoài đường biên, những đòn tâm lý chiến trong phòng họp báo, những lời lẽ khiêu khích và hạ nhục, miếng pizza bay của Cesc Fabregas, cú đập tay của Martin Keown vào gáy Ruud van Nistelrooy, cái trừng mắt của Roy Keane dành cho Patrick Vieira trong đường hầm…

 

Là những đại diện xuất sắc nhất của thế hệ quản lý kiểu cũ, Ferguson và Wenger tạo nên bức tranh đầy sống động của Ngoại hạng Anh trong thập kỷ đầu, qua cách mà hai ông coi nhau như những đối thủ “không đội trời chung”.

Ngày họ xuất hiện trong cuộc đời nhau vào tháng 9/1996, Sir Alex và Man United đang là bá chủ với 3 chức vô địch sau 4 mùa đầu tiên của kỷ nguyên Ngoại hạng Anh. Wenger sau một năm phiêu lưu ở Nhật Bản cùng CLB Nagoya Grampus Eight, trở thành HLV người Pháp đầu tiên của giải đấu.

Vẻ ngoài và lý lịch đầy chất hàn lâm của Wenger là mục tiêu công kích của Sir Alex. “Thấy bảo ông ta hiểu rộng biết nhiều h? Nói được 5 thứ tiếng ư? Một thằng nhãi 15 tuổi ở Bờ Biển Ngà cũng nói được 5 thứ tiếng”, Ferguson bình luận đầy chế giễu.

Khi Wenger tung ra những câu cà khịa đầu tiên nhắm đến sự thiên vị về lịch thi đấu dành cho Man United, Sir Alex đáp trả: “Hắn đang là kẻ học việc, biết gì về bóng đá Nhật thì cứ giữ lấy”.

Wenger không phải dạng vừa. Mùa thứ hai ở Anh, ông biến Arsenal trở thành kẻ ngáng đường khó chịu nhất của Man United, thắng “Quỷ đỏ” trong cả 2 lần chạm mặt và lên ngôi đầy xứng đáng. Đó là khi Ferguson bắt đầu ngửi thấy mùi đe dọa từ Wenger, và mối quan hệ của họ bước vào thời kỳ “nhìn nhau bằng nửa con mắt”.

 

Sau khi Arsenal giành cú đúp danh hiệu vào năm 2002 (Ngoại hạng Anh và FA Cup), Ferguson vẫn cho rằng Man United là đội bóng hay nhất tại Anh. Wenger chỉ đáp lại gọn lỏn: “Ai chẳng biết con hát thì mẹ khen hay!”

 

Hết cớ để vặn vẹo, Ferguson lôi thuần phong mỹ tục ra để giáo huấn Wenger: “Ông ta chẳng bao giờ cụng ly với đồng nghiệp sau trận đấu. Chẳng ai ở cái giải đấu này như ông ta cả. Đó là truyền thống ở đây, cái gì đúng thì nên làm theo”.

 

Đỉnh điểm của sự thù hận đến ở mùa 2004/05, khi Man United hạ Arsenal 2-0 tại Old Trafford, qua đó chặn đứng chuỗi 49 trận bất bại của thầy trò Wenger. Những gì sau đó đã đi vào lịch sử với tên gọi “Pizzagate”Cầu thủ hai đội tẩn nhau trong đường hầm, Fabregas lia một miếng pizza trúng người Sir Alex, khiến HLV Man United phải thay áo trước khi vào phòng họp báo. Ferguson sau đó buộc tội Wenger đã lao vào ông với tư thế “giương nắm đấm”. Ông gọi hành động này là “một nỗi ô nhục” và yêu cầu Wenger xin lỗi.

“Ferguson mất não rồi. Ông ta không còn một chút lý trí nào cả”, Wenger lên tiếng về vụ việc. “Ông ta đi kiếm tôi để gây chuyện, thế rồi bây giờ lại bắt người bị ông ta cà khịa phải xin lỗi. Ông ta hơi quá đáng rồi đấy, lời nói ra không rút lại được đâu”.

 

Tuy vậy, sự hằn học giữa họ không bao giờ bị đẩy đi xa hơn. Sau khi Roman Abramovich mua lại Chelsea và biến đội bóng này thành thế lực mới ở Ngoại hạng Anh, mối quan tâm của Ferguson cũng dần chuyển dịch. Khi Wenger bị truất quyền chỉ đạo ở một trận đấu tại Old Trafford vào năm 2009, ông không còn ở trong tầm ngắm của Sir Alex.

 

Kể từ đó, họ giống như những cừu thù hòa giải. Trong lần xuất hiện cuối cùng của Wenger tại Old Trafford trên từ cách HLV trưởng Arsenal vào năm 2018, Ferguson tiếp đón đồng nghiệp cũ với một cái ôm nồng ấm, kèm món quà lưu niệm là một chiếc cúp bằng bạc.

 

Những lời tốt đẹp mà họ trao cho nhau khi cùng được vinh danh ở “Đại sảnh danh vọng” Ngoại hạng Anh mới đây, được hun đúc từ những chát chúa và những xúc cảm đa chiều trong quá khứ. 

Wenger so sánh quá khứ giữa ông và Ferguson như một trận boxing: “Được chia sẻ một quãng đời với Sir Alex là một vinh dự lớn với tôi. Hai bọn tôi như võ sĩ quyền anh vậy, đánh đấm như điên và chiến đấu hết mình. Sau cùng, thật tuyệt khi được gặp ông ấy, nếm một chai rượu ngon và hàn huyên về những lần vặc nhau ngày xưa”.

Thế mà Ferguson vẫn còn một điều than phiền về ông bạn già: “Arsene xứng đáng được gọi tên vì ông ấy đã giúp Arsenal lột xác hoàn toàn. Họ trở thành một đội rất khó chơi. Động lực giành chiến thắng thúc đẩy chúng tôi đi xa hơn. Những năm sau khi nghỉ hưu, có lần chúng tôi đi ăn tối ở một nhà hàng nhỏ tại Thụy Sỹ mà ông ấy quen. Ông ấy là một gã rất hay ho, tôi rất khoái, chỉ duy nhất một điều: tôi vẫn là người phải chọn rượu!”

 

Vậy là sau những cú đấm hướng đến nhau, họ tìm lại nhau qua những cái ôm.